Lịch sử nhân loại xưa nay, ở bất cứ một thời
đại nào, cũng có những quốc gia, dân tộc tự diệt vong hoặc tự mình biến thành
nô lệ, lệ thuộc, ngoài ý muốn. Không ít những quốc gia, dân tộc đi chinh phạt
hoặc xâm lấn các quốc gia, dân tộc khác từng “tọa sơn quan hổ đấu”, “bất chiến
tự nhiên thành” hoặc là “xui nguyên giục bị”, “giương đông kích tây”, hoặc dùng
các thủ đoạn ngầm làm cho các quốc gia, dân tộc có nguy cơ bị xâm lược tự suy
tàn, tự thối rữa từ bên trong và tự tan rã; và họ đoạt lấy không cần một mũi
tên, một người lính.
Lịch sử nước ta xưa kia cũng cho thấy những
điều như thế. Không ít vương triều suy tàn, sụp đổ bởi họa “vạ trong tường
vách”, “thủ túc chi thù”, “huynh đệ tương tàn”, “nồi da xáo thịt” tự bên trong.
Tệ hại hơn nữa, không ít kẻ vì quyền lợi hẹp hòi của cá nhân, gia đình, dòng
tộc mà sinh ra hủ mục thối nát, tạo bè kết đảng, thậm chí “cõng rắn cắn gà
nhà”, “đón cọp cửa trước, rước beo cửa sau”, “nối giáo cho giặc”, phản bội lại
dân tộc... gây nên bao cảnh xã tắc rối ren, lòng người ly loạn, đẩy đất nước
vào họa bị xâm lăng, đẩy dân tộc vào vòng nô lệ, lệ thuộc. Đó là bài học xương
máu nhất trong lịch sử nước nhà. Và ở đây, một điều cần khắc sâu và thật sự cảnh
báo là, ở những thời khắc bước ngoặt của thời thế, tại những “điểm nút” mất còn
của lịch sử, những điều chết người đó thường bộc lộ ra một cách rõ ràng, trầm
trọng và nguy hiểm nhất, đe dọa số phận của đất nước, của dân tộc một cách
khủng khiếp nhất.
Tất cả những điều đó, có thể gọi là gì? Xét
đến cùng, đó chính là quá trình “diễn biến hòa bình”, là “tự diễn biến”, “tự
chuyển hóa”, và hệ quả khó tránh khỏi, như chúng ta thấy, là sự tự tan rã, tự
diệt vong, ngay cả đối với không ít vương triều từng nổi danh hùng mạnh trong
lịch sử nước nhà... Và, trong ba thập niên qua, hàng loạt cái gọi là “cuộc cách
mạng màu”, “cách mạng nhung lụa”, “cách mạng đường phố”, “mùa xuân Ả-rập”...
trong chiến lược “diễn biến hòa bình” đã làm xáo trộn, tan vỡ sự thống nhất, thậm
chí sụp đổ cả thể chế chính trị ở không ít quốc gia, dân tộc khắp Á sang Âu...
Đây là nguy cơ có tính quốc tế, khi chủ nghĩa tư bản tiếp tục âm mưu nô dịch và
thống trị toàn cầu, cột các dân tộc quỳ gối và làm nô lệ trước nó, chứ không
phải là thứ gì khác, mà bắt đầu xâm lấn, thẩm thấu từ bên ngoài bằng “diễn biến
hòa bình”, làm phân ly, đẩy nhanh sự tự mục ruỗng từ bên trong bằng con đường
“tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” theo mưu đồ “diễn biến hòa bình”.
Nhằm mục tiêu “chuyển hóa” niềm tin của nhân
dân, chúng thường xuyên theo dõi mọi diễn biến đời sống chính trị, kinh tế và
xã hội của nước ta, chúng nghiên cứu, tổng hợp có hệ thống mọi vấn đề; tận dụng
triệt để những nhận định hạn chế, yếu kém, sơ hở trên các mặt, nhất là về chính
trị, kinh tế, an sinh xã hội, quốc phòng, an ninh và đối ngoại qua các báo cáo
chính thức của các cấp lãnh đạo Đảng, Nhà nước, bộ, ngành, địa phương…được các
thế lực thù địch xem đó là điểm tựa, “chứng minh” cho những quan điểm, chính
kiến, nhận địch sai lầm của chúng. Để tăng “hiệu quả”, chúng luôn đan cài những
tư tưởng, quan điểm mácxít - giả danh mácxít, đúng - sai lẫn lộn, làm cho người
đọc mất phương hướng, không phân biệt được ngay - gian, chính - tà. Ví như:
Trích dẫn một cách cắt xén, nửa vời những quan điểm của chủ nghĩa Mác - Lênin,
tư tưởng Hồ Chí Minh để đối lập, bác bỏ, phủ nhận hệ thống đường lối, quan điểm
của Đảng, chính sách, luật pháp của Nhà nước ta, nhằm bác bỏ, phủ nhận luôn cả
chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh; hướng lái người đọc theo định hướng
tư tưởng của chúng, mà thực chất chỉ là những tư tưởng hận thù dân tộc, dân tộc
cực đoan hay dân chủ tư sản phản động.
Tất nhiên do nhiều nguyên nhân khác nhau nữa,
nhưng ở đây, trực tiếp là do âm mưu “diễn biến hòa bình” chống phá của các thế
lực thù địch, trong nội bộ một số cơ quan của Đảng, Nhà nước, đoàn thể quần
chúng đã làm xuất hiện một bộ phận cán bộ, đảng viên, trong đó có những người
giữ vị trí lãnh đạo, quản lý, kể cả một số cán bộ cao cấp suy thoái về tư tưởng
chính trị, đạo đức, lối sống với các biểu hiện khác nhau, như thờ ơ, dao động
về tư tưởng chính trị, bàng quan trước vận mệnh của Đảng, của dân tộc, trước
khó khăn của đất nước, sa vào chủ nghĩa cá nhân ích kỷ, cơ hội, thực dụng, chạy
theo danh lợi, tiền tài, kèn cựa địa vị, cục bộ, tham nhũng, lãng phí, tùy
tiện, vô nguyên tắc; phai nhạt lý tưởng cách mạng, thiếu niềm tin vào chủ nghĩa
Mác - Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, hoài nghi về con đường đi lên chủ nghĩa xã
hội. Một số cán bộ, đảng viên, trong đó có người trước đây từng giữ cương vị,
trọng trách trong các cơ quan đảng, chính quyền có những ý kiến lệch lạc, nhìn
nhận phê phán lịch sử thiếu khách quan, toàn diện, đòi đa nguyên, đa đảng, công
khai đả kích, phủ nhận những chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách, pháp
luật của Nhà nước, cộng tác với thế lực thù địch, phản bội lại lợi ích dân tộc.
Nói khái lược, tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống
của cán bộ, đảng viên đó chính là hệ quả của “diễn biến hòa bình”, là biểu hiện
“tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”. Nhìn rộng ra, thực tế cho thấy, sự sụp đổ của
chế độ xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô và Đông Âu do nhiều nguyên nhân khác nhau,
nhưng cơ bản là do không ngăn chặn kịp thời nguy cơ “diễn biến hòa bình” dẫn
tới “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” chế độ chính trị, bắt đầu trực tiếp từ một
số người đứng đầu bộ máy đảng, chính quyền nhà nước các cấp.
Tại Đại hội XI và gần đây, tại Hội nghị Trung
ương 4 khóa XI, Đảng chỉ rõ: “Kiên quyết đấu tranh làm thất bại âm mưu và hoạt
động “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch. Chủ động phòng ngừa, đấu
tranh, phê phán những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ
ta; khắc phục sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống trong một
số bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên”; phải chủ động phòng ngừa, đấu tranh,
phê phán những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ ta. Vì,
những biểu hiện xa rời mục tiêu xã hội chủ nghĩa, coi nhẹ, thậm chí đi ngược
lại lợi ích quốc gia - dân tộc, xa rời nhân dân, sa vào chủ nghĩa cá nhân, cơ
hội, nhất là chủ nghĩa thực dụng chính trị, tham nhũng... chính là “tự diễn
biến”, “tự chuyển hóa”. Nếu tất cả điều đó không được ngăn chặn kịp thời sẽ là
nguy cơ rất khó lường, đe dọa sự tồn vong của Đảng, Nhà nước và chế độ xã hội
chủ nghĩa, đe dọa sinh mệnh dân tộc ta.
Trong khi đó, vấn đề cần kíp đang ở mức độ
đáng lo ngại, thì phải thừa nhận rằng, đây là vấn đề mới nên nhận thức của các
cấp, các ngành, của không ít cán bộ, đảng viên hiện nay vẫn chưa thống nhất,
chưa đầy đủ, thậm chí còn ảo tưởng, mơ hồ... Do đó, trong việc xử lý, nhiều mặt
chưa ngang tầm nguy cơ đó, thậm chí nhiều nơi hoặc là thờ ơ hoặc là lúng túng,
bất cập./.
ĐT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét