Hiện nay, sau hơn 32 năm đổi mới,
trên đường tiến tới Đại hội XIII của Đảng, cuộc đấu tranh tư tưởng, lý luận
đang đối mặt với rất nhiều thử thách. Chúng ta hiểu rằng, có những ý kiến phản
biện, đóng góp tâm huyết hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp cho việc hoạch định đường
lối và tổ chức thực tiễn từ nhiều người, nhiều phía cả trong và ngoài nước,
chúng ta trân trọng ghi nhận và tiếp thu. Nhưng, nếu đem ý kiến phản biện dù đầy
thiện chí xây dựng đó tán phát khắp nơi, thậm chí loan tải trên mạng in-tơ-nét
để cho người khác lợi dụng, công kích, chống phá,... thì lại đưa câu chuyện ấy
sang một hướng khác, dù thấm đẫm sự mong đợi về nhiệt huyết hay thiện tâm nào
đó.
Mấy năm nay, với “hàng núi” sách
báo chống Đảng, hàng trăm giọng điệu công kích, bôi nhọ, phủ nhận, với hàng
nghìn thủ đoạn đủ loại, trên mọi phương diện, đang tràn ngập mạng in-tơ-nét: về
nền tảng tư tưởng chính trị của Đảng, về Đảng và sự cầm quyền của Đảng, về thể
chế xã hội chủ nghĩa Việt Nam, về hệ thống chính trị và về đông đảo người dân
yêu nước... Những luận điệu xuyên tạc công cuộc đổi mới, sự công kích Đảng, Nhà
nước và đất nước ta từ nhiều phía, với nhiều thủ đoạn, ở nhiều mức độ và nhiều
tính chất, cả bên trong lẫn bên ngoài, rất phức tạp. Theo đó, xuất hiện đủ loại
thái độ và phương cách hành xử gây nên tình trạng trắng đen lẫn lộn, thật giả hỗn
mang, rất khó nhận diện và rất nguy hiểm nhưng rất tinh vi.
Có người, để ru ngủ và khiến không
ít người lãng quên và mất cảnh giác, đã chỉ trích một cách ma mỵ rằng, chúng ta
tưởng tượng ra cuộc đấu tranh tư tưởng, lý luận chính trị hiện nay và thổi phồng
sự cấp bách cuộc đấu tranh này(!). Không! Chúng ta cũng không tự dựng lên những
kẻ thù tư tưởng, lý luận chính trị, như ai đó nói, để huyễn hoặc sự quan trọng
của chúng ta hay để khuếch trương lên sự phức tạp những công việc này. Chúng ta
xây dựng sự thống nhất xã hội về tư tưởng chứ không phải “đồng phục tư tưởng”(!),
kiến tạo nền lý luận trung thành và độc lập, sáng tạo của Việt Nam chứ không phải
thứ “lý luận nhập khẩu”, “đầu Ngô mình Sở”(!), như những ai đó bôi nhọ và công
kích.
Chúng ta càng không mơ hồ, ảo tưởng,
tự ru ngủ mình về “sự thống nhất trong đa dạng” một cách cực đoan nào đó, như họ
cổ xúy, rồi rơi vào sự chiết trung theo kiểu “vỗ vai cùng chung sống giữa các
tư tưởng, các trào lưu”(!) hay “đã nguội tắt dần cuộc đấu tranh ý thức hệ”(!)
giữa các hệ tư tưởng, các thể chế, quốc gia, dân tộc, biểu hiện tập trung giữa
các tư tưởng gia ở những chế độ khác nhau... Chúng ta hiểu rằng, bản chất của
những sự thật về những hình thái vận động và đấu tranh tư tưởng, lý luận đó
đang trở thành phổ biến một cách hết sức phức tạp có thể bị lừa phỉnh hoặc bị
che lấp bởi những trào lưu mới mà những kẻ thù tư tưởng của chúng ta chưa bao
giờ buông bỏ sự chống phá thâm hiểm, thậm chí kháng cự quyết liệt.
Lịch sử phát triển của cách mạng
nước ta ngày càng cho thấy, càng ở những khúc quanh hay bước ngoặt của nó như
hiện nay, điều đó càng hiện diện, càng muôn vẻ, phức tạp và khôn lường nhất.
Và, hiện nay, cuộc đấu tranh này hiện diện trên vũ đài lịch sử nước ta nói
chung, trên địa hạt tư tưởng, lý luận chính trị nói riêng, khiến chúng ta không
thể thể lảng tránh, chối bỏ, hay thúc thủ, bàng quan, càng không dung thứ bất cứ
một sự ngụy tạo nào... nếu muốn bảo vệ tiếp tục phát triển độc lập, sáng tạo nền
tảng tư tưởng, lý luận chính trị của Đảng đủ sức dẫn dắt và phát triển đất nước
trên con đường xã hội chủ nghĩa.
Mơ hồ hay buông lỏng cuộc đấu
tranh này, chúng ta sẽ thất bại. Bản chất của những kẻ chống phá chúng ta không
bao giờ thay đổi.
Và vì thế, cần thiết phải nói thêm
rằng, hiện giờ, cuộc đấu tranh này càng nóng bỏng, mang ý nghĩa không khoan nhượng,
thậm chí sinh tử hơn hết bao giờ.
L.ST
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét